Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thất Gia Vợ Ngài Lại Bướng Rồi!!

Chương 17: Chương 17



Ngôn Lạc Hi toàn thân vùi trong sô pha, ngón tay nhẹ nhàng chống cằm như có điều suy nghĩ nói: "Cách đây không lâu cậu bảo mình cân nhắc về show thực tế, còn nhớ không?"
Điền Linh Vân gật đầu, "Nhớ"
"Theo như mình biết thì Lục Chiêu Nhiên đầu tư show thực tế không nhiều lắm dùng nó để vực dậy cũng là sáng kiến không tệ"
Điền Linh Vân mím môi, cẩn thận nói: "Nhị Lạc chương trình giải trí thực tế đang ở trạng thái bình ổn, hiện tại cậu trong giai đoạn đóng băng dễ bị họ từ chối.
Một nghệ sĩ nhỏ tiếng tăm không đủ nhiều khi còn bị cắt giảm, lúc đó hình ảnh xuất hiện không nhiều, đối với cậu chỉ vô ích”
Ngôn Lạc Hi uể oải nằm trên sô pha, giọng nói trầm xuống, "Mình biết, hiện tại danh tiếng mình chưa đủ trừ phi hậu trường cứng rắn, nếu không lên chương trình hoàn toàn không ai để ý."
"Không phải là không có cách”
Điền Linh Vân nhìn bộ dạng suy sụp của cô, thầm nghĩ.
Nhị Lạc lần trước trên weibo bị hãm bại,
xào một vòng đã thu về không ít fan.
Hơn nữa, bộ ảnh hai người chụp cùng đã đẩy hình tượng cô lên mười phần, sự nghiệp diễn xuất mở rộng.
Ngôn Lạc Hi hai mắt sáng ngời nhào tới trước mặt Điền Linh Vân đưa tay ôm eo:"Vân Nhi, mình biết cậu sẽ có cách mà, nói mau đi"
"Hồi trước không phải tôi nói với cậu, bạn tôi bán bản quyền điện ảnh và truyền hình, công ty kia rất có lực, gần đây bắt đầu chuẩn bị quay phim trên mạng, tôi xem kịch bản, câu chuyện rất đặc sắc, hình tượng nữ chính bên trong rất phù hợp với hình tượng mấy ngày hôm trước của cậu trên weibo." Điền Linh Vân cười né tránh vòng tay của cô.
Ngôn Lạc Hi dứt khoát ôm gối trước ngực, "Phim online?"
"Ừ, gần đây có vài bộ phim online rất hot nâng đỡ không ít diễn viên.
Lúc trước cậu và Lục Chiêu Nhiên tốt như vậy tôi chưa từng nghĩ tới cậu sẽ nhận phim dạng này, nhưng hiện tại hắn đã định phong sát cậu, không được diễn phim truyền hình thì phim online chắc không vấn đề"
Ngôn Lạc Hi suy nghĩ một lúc, cô  từng nghe nói về phim truyền hình trực tuyến trước đây khi đó cô chưa đến mức bị cấm, nghe một số nghệ sĩ đề cập đến tất cả họ đều nói với vẻ khinh thường, cho rằng đó là thể loại hoang đường.
Cô cũng không cảm thấy phim truyền hình và phim online có gì khác nhau dù sao cũng đều là diễn xuất.
"Có cần thử vai không? "Ngôn Lạc Hi hỏi.
"Hỏi câu này là muốn ăn đòn? Đương nhiên cần thử vai.
Cho nên tôi sẽ đề cử cậu qua đó lấy  được vai nữ chính hay không tùy thuộc vào thực lực của cậu"Điền Linh Vân khinh bỉ nhìn cô.
Ngôn Lạc Hi vội vàng dựa qua, nằm ngửa trên đùi Điền Linh Vân cười híp mắt nói: "Mình tưởng chỉ cần ôm đùi cậu, là có thể không cần thử vai trực tiếp được nhận."
"Nghĩ hay quá ha" Điền Linh Vân cong ngón tay gõ gõ trán cô.
Hai người trao đổi hồi lâu về tình huống của bộ phim, đang chuẩn bị gọi gì đó lấp đầy bụng rồi sau đó sẽ tự về nhà.
Nhân viên phục vụ gõ cửa đi vào:"Cô Ngôn, Cô Điền xin lỗi làm phiền, Thất gia muốn mời hai cô ở lại dùng bữa  khuya, mời qua bên đó ạ"
Ngôn Lạc Hi theo bản năng nghĩ đến người đàn ông lạnh lùng bá đạo, đúng là một người cố chấp!
"Thất gia là ai? "Điền Linh Vân nghi hoặc hỏi.
"Một người khó hiểu không cần để ý, nhân viên phục vụ cho bọn tôi hai phần mì Ý nhanh tí nhé, bọn tôi dùng xong còn phải về nhà"
Ngôn Lạc Hi dự định cứ như vậy lừa gạt đi qua.
Dù sao cô cũng vừa cưỡng hôn người ta, thật sự không còn mặt mũi nào đối mặt với anh nữa.
Nhân viên phục vụ kiên trì nói:
"Cô Ngôn xin thứ lỗi, Thất gia đã dặn nếu cô không qua anh ấy sẽ tự mình tới tìm và hỏi có phải cô không có ý định chịu trách nhiệm về chuyện cưỡng hôn anh ấy vừa rồi hay không!"
"...!"Ngôn Lạc Hi đầu óc tắt máy, dại ra nhìn nhân viên phục vụ.
Điền Linh Vân như cười như không liếc cô:"Thì ra hai tiếng mất tích kia là đi tán tỉnh đàn ông?"
Ngôn Lạc Hi vội vàng nhào tới che miệng Điền Linh Vân lại, đỏ mặt giải thích:
"Đừng nói bậy, mình gặp anh ta  ba lần, bị chó nhà anh ta quật ngã một lần, nghĩ sao nói mình tán tỉnh anh ta? Tất cả là ngoài ý muốn"
Đôi mắt của Điền Linh Vân đen trắng rõ ràng nói:"Cậu bị chó nhà anh ta quật ngã, còn muốn phủi sạch quan hệ?"
Ngôn Lạc Hi chán nản buông tay xuống, vô luận giải thích:"Mình thật không cưỡng hôn anh ấy, vừa rồi chỉ ngoài ý muốn thôi"
Điền Linh Vân sờ đầu cô:
"Ngoan, tự mình trêu ghẹo đào hoa thì tự mình đi giải quyết, tôi  sẽ không tham gia cuộc vui này"
Nói xong, Điền Linh Vân đứng dậy xách túi thản nhiên rời đi.
Lúc đi đến trong phòng bao yên tĩnh, cô liếc mắt liền thấy người đàn ông đứng trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn đang  hút thuốc, cả người như đang  hòa nhập vào màn đêm u tối ngoài cửa sổ.
Cô đứng ở cạnh cửa, giơ tay gõ cửa, lúng túng nói: "Cái kia, sao chỉ có một mình anh, bọn họ đều đi rồi sao?"
Lệ Dạ Kỳ xoay người, đôi mắt đen sâu không lường được nhìn chằm chằm người phụ nữ đang đứng ở cửa, anh ngoắc ngoắc ngón tay với cô, giọng khàn khàn, "Lại đây!"
Ngôn Lạc Hi không hiểu sao rùng mình một cái, giọng người này thật sự khiến tai cô tê tái.
Nghĩ đến nụ hôn vô ý của bọn họ vừa rồi, môi chạm môi cũng không quá mức hôn.
Cô đứng bên cửa không nhúc nhích nắm chặt dây đeo túi xách bằng da:"Cô nam quả nữ ở chung một phòng hình như không tốt lắm, không phải anh muốn ăn khuya sao? Tôi mời anh đi"
Lệ Dạ Kỳ nhìn bộ dáng không được tự nhiên của cô, đáy mắt mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, anh cúi đầu cười mắng một câu, "Không dám vào, sợ anh ăn em sao?
Trêu chọc tự nhiên như vậy, bọn họ giống như một cặp yêu nhau nhiều năm.
Bên tai Ngôn Lạc Hi nóng lên, luôn cảm thấy thái độ của anh đối với cô có chút không nghĩ ra:"Thất gia nói đùa, người có thân phận tôn quý như anh chỉ sợ không thích liên lụy đến tiểu minh tinh"
"Chúng ta khi nào lại rõ ràng như vậy? "
Lệ Dạ Kỳ dập tắt điếu thuốc trong tay, bước đi trầm ổn, không nhanh không chậm đi về phía cô.
Trong nháy mắt đó, Ngôn Lạc Hi có loại xúc động muốn chạy trối chết.
Tâm cô loạn như ma, sững sờ nhìn người đàn ông đứng trước mặt, thật cao phải ngẩng đầu lên mới có thể nhìn thấy mặt.
Lệ Dạ Kỳ cúi đầu xuống, một hơi thở lạnh lùng nghiêm khắc bao trùm lấy cô, đôi mắt đen khóa chặt môi cô nhẹ nhàng nói: "Hả?"
Ngôn Lạc Hi bất giác lùi lại, thở gấp.
“Anh… tôi…” Thấy bộ dáng bối rối của cô, ý cười trong mắt nam nhân càng sâu, hứng thú trêu chọc càng đậm: “Vừa rồi  cưỡng hôn anh xong liền muốn bỏ đi, hả? ?"
Mỗi một câu nói, anh lại cúi đầu nhích gần cô hơn nữa, khi câu cuối thốt ra đôi môi mỏng mát lạnh gần như áp sát vào môi cô..

Chương trước Chương tiếp
Loading...